Mẹ ơi đào đã nở chưa
Chồi non lộc biếc có vừa tết không
Chắc giờ hoa rực trời hồng
Chút hương se lạnh cuối đông vẫn còn
Cha ơi hãy hiểu cho con
Tết này vắng mặt chưa tròn hiếu ân
Xa quê lòng dạ bần thần
Nơi căn phòng trọ người thân chốn nào
Mùa hoa đào năm ấy, em hân hoan nắm tay anh dạo bước trên phố đông. Trời cũng chỉ se se lạnh như bây giờ vậy. Cái lạnh đủ để ấp ủ những nụ hoa giữa sương đêm lóng lánh. Lòng người tươi trẻ như hoa, tình yêu đắm say như dòng nhựa tràn đầy, như lộc non mới nhú. Em yêu anh, thứ tình yêu non trẻ giữa đất trời vào xuân.
Mùa hoa đào năm ấy, cuốn album dày thêm những tấm ảnh kỷ niệm của cả hai. Anh thắc mắc về sở thích kỳ lạ của em, khi mà mọi người chẳng mấy ai còn rửa ảnh lưu thành album. Có lẽ anh không biết rằng với em, những thứ hữu hình thật cần sự nâng niu.
Tết này con không về Mẹ ơi ...
Cội mai ngấn nụ chiều mưa
Mẹ ơi! Con nhớ giao thừa cố hương
Không về thắp được nén hương
Lòng con rưng rức tha phương xứ người
Con đi xa rồi mới thấy thấm, thấy nhớ cái hương vị Tết quê. Mùi thơm ngậy của những chiếc bánh chưng mới vớt ra khói còn bay nghi ngút. Mùi của các loại mứt mẹ làm từ ngày 28 được mang ra bày. Mùi củ hành, củ kiệu trong mâm cơm… Những hương vị giản dị nhưng quen thuộc với mỗi người Việt vào ngày Tết.
Vậy là năm nay con không về
Làm sao xua đi nỗi nhớ quê
Bao đêm mẹ cha đang ngóng đợi
Đến Tết năm nay bọn con về
Lặng lẽ mình con bước chân lê
Lặng lẽ mình con đêm giao thừa
Lặng lẽ mình con một xuân nữa
Lặng lẽ mình con Tết xa quê
Nguồn: Sưu tầm
Cảm ơn bạn đã đọc bài biết tại VnMood.com